Thursday, December 1, 2016

Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang và nguyên nhân khiến bạn rơi lệ

Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang và nguyên nhân khiến bạn rơi lệ

ĐÌNH ĐÌNH, THEO TRÍ THỨC TRẺ 09:31 30/11/2016

Chắc chắn rằng bạn sẽ không thể cầm được nước mắt khi biết nguyên nhân khiến cho hơn 2.000 người nghẹn ngào tới đưa tang bà chủ hàng cơm làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời này...

Người ta thường nói "khi bạn sinh ra, tất cả mọi người xung quanh đều cười, chỉ riêng bạn là khóc; bạn hãy sống sao để khi bạn lìa đời, tất cả mọi người xung quanh đều khóc, chỉ riêng bạn mỉm cười". Quả thật, chỉ cần nhìn vào đám tang của ai đó, người ta sẽ biết họ từng đối xử với mọi người như thế nào và được người khác yêu quý bao nhiêu. 
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 1.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 2.
Hơn 2.000 người đã đến tiễn biệt người phụ nữ "bình thường nhưng không hề tầm thường" này.
Không phải quan chức, chẳng phải ngôi sao hay là một người có quan hệ rộng, ấy vậy mà một cụ bà thường dân ở Đài Loan, Trung Quốc đã khiến cho dư luận phải xôn xao vì vào ngày bà rời xa thế giới này, có tới hơn 2.000 người đến tiễn biệt bà trong nước mắt. 
Bà Trang Chu Ngọc Nữ sinh năm 1920 tại Bành Hồ, Đài Loan, Trung Quốc. Năm 16 tuổi, bà kết hôn với một người đàn ông cùng quê rồi chuyển đến Cao Hùng, Đài Nam sinh sống.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 3.
Không lâu sau, chồng bà đi lính, để bà một mình nuôi đứa con thơ nơi thành phố xa lạ, rộng lớn. Cuộc sống khi ấy vô cùng khốn khó, người mẹ trẻ phải mưu sinh bằng công việc đánh xe bò vừa vất vả lại chẳng kiếm đủ tiền ăn, không có nơi để trú ngụ.
Đúng vào giai đoạn khó khăn nhất, hai mẹ con bà đã được những người công nhân tốt bụng cưu mang. Tuy cuộc sống của họ cũng chẳng lấy gì làm khá khẩm, phải làm việc quần quật suốt cả ngày mà chỉ kiếm được chút tiền ít ỏi, thế nhưng họ vẫn dang rộng vòng tay đùm bọc những người khổ sở hơn mình.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 4.
Khi đó, bà Ngọc Nữ mới thực sự hiểu được thế nào là tình người. Bà vô cùng trân trọng tình cảm cũng như ân nghĩa mà những người công nhân đã trao cho mình.
Sau chiến tranh, chồng bà trở về, hai vợ chồng họ chăm chỉ làm lụng và cuộc sống dần trở nên khá giả. Bà Ngọc Nữ lúc này liền quay lại tìm những vị ân nhân năm xưa để trả ơn, thế nhưng tất cả bọn họ đều từ chối nhận sự báo đáp của bà, bởi họ cho rằng đó là những việc mình nên làm và hoàn toàn không mong đợi sự hồi báo. Suy nghĩ mãi, bà Ngọc Nữ đã quyết định nấu cơm mang đến cho họ mỗi ngày mà không nhận bất kỳ khoản chi phí nào. 
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 5.
Thế rồi, bà nhận thấy rằng tất cả những người công nhân ở khu lao động nghèo ấy đều đi sớm về muộn, chi tiêu cực kỳ dè sẻn và ăn uống rất khổ sở. Đồ ăn của họ vừa nguội ngắt lại vừa ít ỏi, có những người ăn chẳng bao giờ đủ no. Thậm chí có một số người trong đó còn không kiếm nổi một chỗ ở tử tế.
Trước tình cảnh này, bà Ngọc Nữ đã nghĩ cách chia ngôi nhà của mình thành nhiều căn phòng nhỏ rồi cho những người công nhân ở miễn phí. Bên cạnh đó, bà còn mở một sạp cơm tự chọn nho nhỏ cũng miễn phí để giúp đỡ những người nghèo khó hơn mình.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 6.
Suốt nhiều năm trời, cho dù trời nắng hay trời mưa, giá thịt tăng hay giá rau giảm, bà Ngọc Nữ vẫn đều đặn nấu cho hàng trăm công nhân sống quanh đó 3 bữa ăn nóng hổi mỗi ngày. Trước những hành động thiết thực này, nhiều người đã kính cẩn gọi bà là "Bồ Tát sống", là "Thần hộ mệnh của người lao động nghèo"...
Lâu dần, sạp cơm tự chọn của bà Ngọc Nữ ngày càng thu hút thêm nhiều thực khách. Mọi người kiến nghị bà thu tiền chứ không phát cơm miễn phí nữa để họ đỡ cảm thấy áy náy. Bà Ngọc Nữ đắn đo rồi đưa ra mức giá rẻ mạt chỉ 3 Đài tệ (tương đương 2 nghìn đồng), rồi tăng lên 5 Đài tệ (tương đương 3,5 nghìn đồng), và cuối cùng dừng ở con số 10 Đài tệ (tương đương 7 nghìn đồng)/suất trong nhiều năm liền. Đôi khi, bà để cho những người lao động nghèo tuỳ tâm trả tiền, bởi bà biết có những lúc họ chẳng có nổi 10 Đài tệ trong người để đi ăn cơm.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 7.
Thử hình dung xem, giữa thời buổi kinh tế ngày càng khó khăn, vật giá leo thang chóng mặt như hiện nay, bạn sẽ mua được gì với số tiền ít ỏi ấy? Vậy mà mỗi ngày, có ít nhất 200 người công nhân nghèo chỉ cần bỏ ra vài nghìn lẻ là có cơ hội được thưởng thức những bữa cơm nóng hổi, đầy đủ dưỡng chất do chính tay bà Ngọc Nữ nấu trong suốt nhiều năm liền.
Có lẽ chẳng có bà chủ quán ăn nào vất vả như bà Ngọc Nữ, bà chẳng bao giờ biết tiền lãi là gì, bởi vì đến vốn bà còn chẳng bao giờ thu về đủ. Để có tiền mua nguyên liệu mỗi ngày, bà đã phải hy sinh toàn bộ khoản tiền dưỡng lão của mình, bà phải bán hết 7 gian nhà mà vợ chồng bà đã tích cóp cả đời mới mua được, thậm chí bà còn phải đi nhặt rác kiếm thêm thu nhập và nợ người ta đến 500 nghìn Đài tệ (tương đương 358 triệu đồng).
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 8.
Không mong hồi báo, cũng chẳng cần điều kiện, bà Trang Chu Ngọc Nữ cứ âm thầm giúp đỡ những người lao động nghèo suốt 55 năm trời. Các con bà và cả những người hàng xóm đều không thể hiểu nổi bà làm những việc đó để làm gì, bà hy sinh như vậy để đánh đổi điều gì? 
Có lẽ, đối với bà lão này, giúp người là niềm vui, là lẽ sống của đời bà, như vậy là đủ rồi.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 9.
Thời gian dần trôi, bà Ngọc Nữ ngày càng già yếu, răng cũng rụng gần hết, đi lại cũng khó khăn hơn trước rất nhiều. Thế nhưng, bà vẫn kiên quyết duy trì hàng cơm chưa bao giờ có lãi của mình.
Đến năm 70 tuổi, khi sức khoẻ đã đi xuống, bà đành phải điều chỉnh cường độ bán hàng xuống 2 bữa cơm mỗi ngày, thay vì 3 bữa như xưa.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 10.
Năm 80 tuổi, tuy nằm trên giường bệnh nhưng bà Ngọc Nữ vẫn mải lo lắng không biết những người công nhân ăn có đủ no không, ai sẽ lo cho họ nếu bà ra đi... Chính điều này đã tiếp thêm cho bà động lực để nhanh chóng khỏi bệnh và tiếp tục duy trì quán cơm của mình.
Năm 96 tuổi, bà Trang Chu Ngọc Nữ vĩnh viễn rời xa thế giới này. Hơn 2.000 người đã đến tiễn đưa bà về nơi an nghỉ cuối cùng. Những giọt nước mắt tiếc nuối, những tiếng nấc nghẹn vì xót thương khiến cho người ta cảm nhận được lòng kính trọng và tình yêu thương vô bờ bến mà những người xung quanh dành cho bà.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 11.
Đến lúc này, các con của bà Ngọc Nữ và những người hàng xóm mới vỡ lẽ, thì ra mọi việc mà bà làm bấy lâu nay là không hề vô ích, kỳ thực thì bà vẫn luôn bận rộn vun vén một mầm cây, một mầm cây cao lớn vô tận mang tên tình yêu thương...
Có thể, bạn chỉ là một hạt bụi trong cuộc đời này, bạn không có khả năng làm nên những điều vĩ đại hay giúp thế giới đổi thay, thế nhưng, bạn có thể dùng những hành động nhỏ nhặt của mình để tô điểm thêm cho cuộc sống muôn màu. Chỉ cần là một bát cơm nóng hổi khi đói lòng, hay một ngọn lửa nhỏ sưởi ấm giữa đêm đông... chắc chắn rằng bạn sẽ góp phần khiến cho thế giới này trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều.
Tuy cuộc sống vô cùng vất vả, nhưng bà Ngọc Nữ luôn cảm thấy mãn nguyện với những việc mình làm.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 14.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 15.
Quán cơm đặc biệt của bà phục vụ ít nhất 200 người lao động nghèo mỗi ngày.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 16.
Làm ăn thua lỗ suốt 55 năm trời, nhưng khi cụ bà này qua đời, hàng nghìn người đã tới đưa tang - Ảnh 17.
Có lẽ bạn cũng giống tôi, không thể cầm được nước mắt khi biết nguyên nhân thực sự khiến cụ bà này làm ăn thua lỗ suốt 55 năm qua...

Sunday, October 16, 2016

ĐGH nói với giới trẻ về cách đọc kinh thánh

ĐGH nói với giới trẻ về cách đọc kinh thánh

Trích lời giới thiệu của Đức Giáo Hoàng Phanxicô trong cuốn Youcat Bible:
Các bản trẻ của cha thân mến,kinh-thanh
Nếu chúng con thấy cuốn Kinh thánh của cha thì chúng con chẳng ấn tượng chút nào. Cái gì-đó là cuốn Kinh thánh của Đức Giáo Hoàng sao? Một cuốn sách cũ mèm!
Chúng con có thể mua cho cha cuấn Kinh thánh mới với giá 1 đôla, nhưng cha không thích lắm. Cha yêu cuốn sách cũ của cha, vì nó đồng hành với cha suốt nửa cuộc đời của cha. Nó ở với cha trong mọi thời điểm vui buồn. Nó là gia tài quý nhất. Cha sống vì nó và cha không để bất cứ thứ gì vào trong cuốn sách này.
Cha thực sự thích cuốn Kinh Thánh mới dành cho giới trẻ lần này. Sách có nhiều màu sắc và phong phú về những lời chứng: lời chứng của các thánh, của người trẻ. Nó đang mời gọi đến nỗi khi chúng con đọc nó từ trang đầu, chúng con chẳng thể dừng cho tới trang cuối.
Và sau đó…? Sau đó Kinh thánh lại để trên kệ sách bụi bặm. Rồi con cái chúng con ngày nào đó lại thấy nó và quẳng chúng đi.  
Nó không phải để vứt đi như thế.
Cha nói với chúng con đôi điều: Trên thế giới, hiện có nhiều Kitô hữu bị bách hại khóc liệt hơn so với thời Giáo hội sơ khai. Và vì sao họ bị bách hại? Bị bách hại vì họ mang vác thập giá để làm chứng cho Chúa Giêsu. Vì thế Kinh thánh quả là cuốn sách rất nguy hiểm; vì nguy hiểm nên trong một vài quốc gia, chúng con cần thích thú nó như thể chúng con đang dấu những vũ khí trong nhà của mình vậy.  
Không là Kitô hữu, Mahatma Gandhi đã nói rằng: “Là Kitô hữu, các bạn chăm chút một tài liệu mà ẩn chứa trong đó nguồn năng lượng làm nổ tung tất cả nền văn hóa thành từng mảnh, chuyển đổi thế giới và mang hòa bình đến trong hành tinh thương tổn này. Nhưng bạn lại xem Kinh Thánh như một cuốn sách văn chương không hơn không kém.”    
Vì thế, chúng con có gì trong tay? Một cuốn văn chương? Vài mẩu truyện vui cũ rích? Sau đó chúng con lại thích khoe với nhiều Kitô hữu bị bỏ tù hoặc bị tra tấn vì họ sở hữu cuốn Kinh thánh: “Bạn thật điên khùng, đó chỉ là cuốn truyện văn chương!”
Không. Vì Lời Chúa có Ánh sáng chiếu tỏa vào thế giới nên nó không bao giờ lỗi thời. Trong Tông huấn Niềm Vui Tin Mừng (số 175) cha nói rằng: “Chúng ta không tìm kiếm Thiên Chúa một cách mò mẫm, hay chờ đợi Ngài nói với chúng ta trước, bởi vì ‘Thiên Chúa đã nói với chúng ta rồi, và không có gì chúng ta cần biết mà Ngài đã không mặc khải cho chúng ta’. Chúng ta hãy đón nhận kho tàng siêu vời này của lời mặc khải.”
Vì thế, các con phải có cái gì thánh thiện trong tay: Cuốn sách như một ngọn lửa! Qua Kinh thánh Thiên Chúa nói với chúng ta. Cần lưu ý rằng: Kinh thánh không phải để trưng trên kệ sách mà cần cầm trong tay để đọc mỗi ngày, cả trong tay của chúng con lẫn của tha nhân. Chúng con chơi thể thao, đi mua sắm với nhau. Tại sao lại không đọc Kinh thánh cùng nhau, chẳng hạn 2, 3 hoặc 4 người chúng con? Nơi thiên nhiên, trong rừng vắng hoặc nơi bãi biển, trong đêm tối với vài ánh nến…và chúng con có được trải nghiệm tuyệt vời!
Hay chúng con sợ người khác liệt mình vào những kẻ dở hơi?
Hãy đọc chăm chú! Đừng dừng lại ở bề mặt của câu chữ như thể chúng con đọc sách khôi hài! Đừng bao giờ đọc Lời Chúa một cách qua loa! Hãy hỏi chính chúng con xem: “Điều gì đang nói trong cõi lòng chúng con? Thiên Chúa có ngỏ lời của Ngài với tôi không? Ngài có đụng chạm đến tôi ở chiều sâu của tâm hồn tôi không? Tôi nên làm gì?” Chỉ trong cách này sức mạnh của Lời Chúa mới có thể tỏ hiện. Chỉ cách này mới có thể thay đổi cuộc sống của chúng ta và làm cho cuộc đời chúng ta thêm tươi đẹp tuyệt vời.   
Cha muốn nói với chúng con cách cha đọc cuốn Kinh thánh cũ này của cha. Thường thì cha đọc từng chút một; sau đó cha đặt sách xuống và chiêm ngắm Thiên Chúa. Không chỉ nhìn ngắm Chúa, nhưng còn để Ngài ngắm nhìn cha. Ngài ở đó. Chính cha để cho mình nhìn ngắm Ngài. Và cha cảm thấy – không phải bằng tình cảm ủy mị- cha cảm nhận những điều rất sâu xa mà Thiên Chúa nói với cha. Thi thoảng Ngài chẳng nói gì. Sau đó, cha không cảm thấy chi, chỉ thấy trống rỗng, trống rỗng và trống rỗng…Nhưng cha vẫn kiên nhẫn và đợi chờ, đọc và cầu nguyện. Cha ngồi cầu nguyện bởi nếu quỳ thì đầu gối cha đau lắm. Thỉnh thoảng cha cũng buồn ngủ khi cầu nguyện. Nhưng đó không phải là vấn đề hệ trọng. Cha thích mình như người con với cha của mình, và điều ấy quan trọng biết bao.
Cha muốn chúng con giúp cha hạnh phúc, có được không? Hãy đọc Kinh Thánh!
Giáo Hoàng Phanxicô
Chuyển từ Anh ngữ: Giuse Phạm Đình Ngọc SJ

Wednesday, October 5, 2016

Cuộc Sống Vốn Đơn Giản...

Cuộc sống vốn dĩ đơn giản, hưởng thụ cuộc sống trong khoảng 30% là OK.
Cuộc đời như một cuộc đua:
Nửa hiệp đầu chạy đua với bằng cấp, quyền lực, địa vị, thành tích, lương bổng
Nửa hiệp còn lại chạy đua với huyết áp, mỡ máu, đường huyết, acid uric, cholesterol.
Nửa hiệp đầu, nghe cấp trên mà phụng mệnh (theo mệnh lệnh)
Nửa hiệp sau, vạn sự tuỳ duyên mà theo… số mệnh!

time-thoigianTrong cuộc đời:
Không ốm cũng cần trải nghiệm,
Không khát cũng cần uống nước,
Buồn mấy cũng phải nghĩ thông,
Mình đúng cũng phải nhường người.

Có quyền cũng nên khiêm tốn,
Không mệt cũng nên nghỉ ngơi,
Không giàu cũng phải biết đủ,
Bận mấy cũng phải luyện rèn (thể lực)

Một chiếc áo giá 2 triệu, giá niêm yết có thể chứng minh
Một chiếc xe 1 tỉ, hoá đơn xuất kho có thể chứng minh
Một căn nhà 5 tỉ, bất động sản có thể chứng minh
Một con người, rốt cục đáng giá bao nhiêu tiền?
Duy nhất chỉ có sức khỏe có thể chứng minh được điều đó.

Vậy, đừng tính toán bạn tiêu bao nhiêu tiền cho sức khoẻ
VÌ… bạn không tiêu cho trước đó cũng phải tiêu cho … sau đó.
Quyền lựa chọn là ở bạn.
Không có sức khoẻ, Tài Sản, Tư Sản… cũng thành… Di Sản thôi!
http://binhtrung.org/p190a42237/cuoc-song-von-don-gian-

Thursday, September 22, 2016

BÀI HỌC TỪ CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN " THỎ VÀ RÙA " !

BÀI HỌC TỪ CÂU CHUYỆN NGỤ NGÔN " THỎ VÀ RÙA " !
Ngày xưa , có một con Thỏ và một con Rùa luôn cãi nhau xem ai nhanh hơn. Chúng giải quyết việc tranh luận bằng một cuộc đua. Đến ngày thi ,Thỏ xuất phát như tên bắn và chạy rất nhanh . Khi thấy rằng đã bỏ khá xa Rùa , lúc này Thỏ yên tâm nghỉ mệt dưới một tán cây bên đường và nhanh chóng ngủ thiếp đi . Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc đường đua , dành chiến thắng. nts-thien-songdao
BÀI HỌC RÚT RA : 
- Chậm và ổn định đã chiến thắng cuộc đua.
Câu chuyện được tiếp tục thêm ....
Thỏ vô cùng thất vọng và nhận ra rằng : Nó thua chỉ vì quá tự tin , bất cẩn và thiếu kỷ luật . Nếu nó không xem mọi thứ quá dễ dàng và chắc ăn phần thắng thì Rùa không thể nào hạ được nó. Vì thế, Thỏ thách thức một cuộc đua mới và Rùa đồng ý. 
Lần này , Thỏ chạy với tất cả sức lực của mình và chạy suốt một mạch về đích .
 

BÀI HỌC RÚT RA :
- Nhanh và vững chắc sẽ chiến thắng cái chậm và ổn định.
- Nếu trong công ty của bạn , có 2 người : Một người chậm, nguyên tắc và đáng tin cậy và một người khác nhanh và vẫn đáng tin cậy . Chắc chắn rằng người thứ 2 sẽ được thăng chức nhanh hơn . ( Chậm và chắc là điều tốt nhưng nhanh và tin cậy là điều tốt hơn ! ) 

Câu chuyện vẫn chưa dừng lại ...
Rùa suy ngẫm kết quả và nhận ra rằng : Nó không có cách nào chiến thắng trong cuộc đua vì bản chất Thỏ rất nhanh . Sau một hồi suy nghĩ , Rùa thách thức Thỏ một cuộc đua khác . Nhưng có một chút thay đổi về đường đua . Thỏ vui vẻ nhận lời . 
Như đã tự dặn lòng mình là phải luôn nhanh , Thỏ khởi hành và chạy với tốc độ cao nhất . Nhưng đến bờ sông thì Thỏ phải dừng lại , trong khi đích đến ở bên kia sông và thêm vài km nữa ... Trong lúc đó , Rùa đến nơi . Nó lội xuống sông và bơi qua bờ bên kia, tiếp tục chạy và kết thúc đường đua.
BÀI HỌC RÚT RA : 
- Trước hêt , cần xác định ưu thế của mình , sau đó là biết chọn sân chơi phù hợp.

Sau mấy cuộc thi , bấy giờ Thỏ và Rùa đã trở thành đôi bạn thân thiết . Cả hai nhận ra rằng cuộc đua sẽ tốt hơn nếu chúng cùng chạy chung một đội . 
Thỏ cõng Rùa chạy đến bên bờ sông , Rùa lội xuống sông và cõng Thỏ bơi qua bên kia bờ . Sau đó , Thỏ lại cõng Rùa đưa cả hai cùng về đích sớm hơn rất nhiều so với các lần đua trước.
BÀI HỌC RÚT RA : 
- Thật tuyệt vời nếu mỗi người đều thông minh và đều có ưu điểm riêng ! Trừ khi các bạn làm việc cùng nhau trong một đội , cùng cống hiến ưu thế của mình . Thực tế , bạn không thể thực hiện công việc được hoàn hảo bởi vì có những trường hợp bạn không thể làm tốt hơn người khác . Điều quan trọng của công việc theo nhóm là phải chọn được người trưởng nhóm , chọn người có ưu thế về lĩnh vực mà họ làm trưởng nhóm.

LƯU Ý : 
- Thỏ và Rùa đều không hề đầu hàng hay nản chí sau thất bại : 
- Thỏ quyết tâm làm việc hăng hơn và cố gắng nhiều hơn sau thất bại cay đắng. 
- Rùa phải thay đổi chiến lược vì nó đã cố gắng làm việc hết sức.
Trong cuộc sống, khi phải chịu đựng , đối mặt với thất bại . Có thể đó là thời điểm thích hợp để cố gắng và nỗ lực nhiều hơn . Đôi khi cũng cần phải thay đổi chiến lược và thử tìm kiếm giải pháp khác. Và đôi khi phải làm cả hai. Thỏ và Rùa thay vì chống đối ( hay cạnh tranh ) với nhau . Chúng bắt đầu tìm cách giải quyết tình huống và cùng nhau làm tốt hơn rất nhiều !
( Nguồn.CEO (Chief Executive Officer) của Coca Cola )
Trịnh Cẩm Tuyết st